Hội Ngộ Hoa Học Trò 66-73.

Lại một lần nữa Tôi có dịp về thăm Quê Hương và Vũng Tàu …Thật khác nhiều so với lần đầu tiên về thăm Xứ Việt vào năm 1996 …những cảm xúc thật dao động trong tâm hồn ở khía cạnh quê hương và kỷ niệm đã dường như chìm đắm theo dòng đời ..cũng như an phận theo thời gian. Cả một đoạn đường bay dài gần 20 giờ đồng hồ …thế mà chẳng lúc nào Tôi chợp mắt được …háo hức , buồn vui và lo âu cho vài sự kiện vừa đến trong vài ngày vừa qua và những công việc dự tính cho những ngày sắp đến đã làm cho Tôi cứ như thẫn thờ như người mất hồn. Thật là buồn vì đã không thu xếp được để Kim Loan cùng về với nhau …để hai đứa cùng chia sẻ cũng như phụ với bạn hữu để lo cho Ngày Hội Ngộ sắp đến …vui là vì tưởng chừng với những trở ngại hiện có …khó có thể về Việt Nam được như đã dự liệu .


Vì đã thu xếp trước …chỉ có một người bạn gái là Thu Hương ( 65-72 ) đón Tôi ở phi trường TSN…. Thật tội nghiệp cho Bạn của Tôi …. nắng Sài Gòn vào tháng Hè thì chẳng mát chút nào ..vậy mà Thu Hương đã đội nắng cả hàng giờ ngay ngoài cổng để thấy được ngay Tôi ở những giây phút đầu tiên rời cửa phi trường …Tôi thật áy náy khi nhìn thấy khuôn mặt Hương đẫm ướt mồ hôi nhưng thật rạng rỡ khi nhìn được bạn …cảm động thật nên Tôi phải vội nói rằng “Thu Hương đứng nắng …má thêm đỏ …môi thêm hồng …nên đã đẹp thì lại đẹp thêm nhiều”. Hương chỉ mỉm cười …một nụ cười thật giống như nụ cười của hơn 30 năm về trước và sẽ muôn thuở . Hương chẳng chịu đưa Tôi ngay về Vũng Tàu mà nhất định lôi về nhà để chúng tôi có một buổi ăn trưa thật thanh đạm với gia đình …có Mẹ và các em của Hương .

Về tới Vũng Tàu thì Bùi Kế Nhàn cũng vừa xong việc sở … vội vàng chạy về nhà đón và đưa Tôi đến ngay địa điểm mà chúng tôi sẽ tổ chức Ngày Họp Bạn khối lớp 66-73. Khách sạn Dic Star …xếp hạng 4 Sao …một khách sạn được coi như sang trọng vào bậc nhất tại thành phố Vũng Tàu … cao chót vót ngạo nghễ tọa lạc ngay trên con đường chính ở Bãi Sau …chỉ sau vài phút bước vào khách sạn ….. nhìn thấy sự trang hoàng đẹp đẽ và cung cách phục vụ lịch sự của nhân viên thì làm Tôi hơi chột dạ…nên nói nhỏ với Nhàn “ coi bộ nặng tiền nha Nhàn …nhắm chịu nổi không ?” Nhàn tỉnh bơ trả lời …Ông đừng có lo chuyện tiền bạc …chẳng lẽ khối 66-73 không tổ chức được chuyện này sao… Tôi và Nhàn nhâm nhi vài chai beer và thảo luận ngay vào các đề mục chính cho Ngày Họp Bạn . Đủ thứ chuyện làm cho Tôi thật lo âu …còn đúng một tuần lễ là đến ngày Họp bạn …chuyện kêu gọi bạn hữu đóng góp tài chánh như thế nào... chương trình ca hát phần nội dung có được bạn bè ủng hộ hay không …phần thực đơn sẽ là những món như sao..việc thông báo mời Thầy Cô và Bạn hữu kết quả đã đến đâu …ai sẽ là người phụ Tôi đi quay phim ….chương trình thăm viếng gia đình các bạn hữu đã tạ thế … Tôi thì cứ lo lắng bồn chồn mà Nhàn tính cứ như tỉnh bơ coi như là chuyện nhỏ . Tôi bàn với Nhàn là ban tổ chức cần phải gặp nhau ngay để bàn bạc lần cuối và dứt điểm các điều cần thiết.

Chuyến về Vũng Tàu lần này …Tôi cư ngụ ở nhà của Nhàn …theo sự yêu cầu của Tôi …một cuộc triệu tập khẩn cấp được tổ chức tại nhà của Nhàn ngay tối hôm ấy ….. Lý Nga , Ân Minh Chí , Lại Hồng Sơn , Đức Bida , Minh Tâm , Bạch Cúc đến nhà của Nhàn để chúng tôi bàn công việc . Buổi họp bỏ túi đã diễn ra thật nhanh chóng và hoàn hảo …mọi người chia nhau công việc gánh vác …ai cũng vui vẻ mong “xí” được nhiều việc để làm . Đêm đầu tiên ngủ ở nhà của Nhàn …nằm cô đơn mà lại không có “gối ôm” trong một căn phòng mà máy lạnh chạy toi đã làm Tôi lạnh teo cả “bugi”…tội nghiệp luôn cả hai trái chanh cũng chẳng có chỗ để nương tựa . Lạnh quá nên khó ngủ …khó ngủ thì nằm nghĩ mông lung …nhớ tới Phong Lùn …giờ chắc Nó cũng sắp sửa ra phi trường để “đằng vân” về Xứ Việt ..phần MC văn nghệ thì giao cho Phong Lùn …… chưa thấy Nó ở Việt Nam là chưa an tâm …thế rồi Tôi ngủ thiếp lúc nào chẳng hay .

Sáng sớm thức dậy …một ngày đầu tiên ở Vũng Tàu , chỉ có Tôi và Nhàn ..hai mạng cùng đi uống café sáng ..rồi uống beer ăn trưa ..rồi uống beer ăn chiều ở Dic Star …chỉ có một đề tài Ngày Hội ngộ để nói chuyện với nhau …có những lúc thấy Nhàn trầm ngâm thì hiểu rằng Nhàn cũng it nhiều lo lắng …dù sao Nhàn vẫn ở cương vị là trưởng ban tổ chức cho Ngày Họp bạn . Điều mà Tôi hài lòng nhất …là mọi ý kiến và đề nghị của Tôi đều cũng đồng quan điểm với Nhàn và các bạn hữu trong BTC . Tôi và Nhàn cùng nhau lên “Net” để tìm cho ra món quà nào có thật nhiều ý nghĩa để làm quà đến các Thầy Cô và phải làm cho kịp . Sắp xếp vài bạn hữu cùng đi chung với nhau để viếng thăm gia đình các bạn đã qua đời cũng không phải là chuyện đơn giản. Phần đông ai cũng phải đi làm …mà đi thì cần phải có xe hơi . Tội nghiệp Nhàn …giờ nào …ngày nào cần đến Nhàn , cần đến xe là Nhàn có mặt và lo chuyện xe cộ thật ngon lành . Tôi nhất định phải thâu phim được một số các hình ảnh trong các cuộc thăm viếng để chiếu cho các bạn xem trong Ngày Hội ngộ.


Ngày đến thăm gia đình Bùi Hùng Anh ….Trời mưa thật to …gió thật lớn , Nhàn , Lý Nga , Đức và Tôi ai nấy đều ướt nhẹp nước mưa , vợ của Hùng Anh kể lại nhiều mẩu chuyện mà Hùng Anh thường tâm sự với Vợ về những kỷ niệm với bạn bè , những nỗi gian truân, uẩn uất trước giòng đời với muôn vàn nghịch cảnh đắng cay. Chúng tôi ai nấy đều thắp nén hương trước di ảnh của Hùng Anh trong lúc ngoài Trời sấm chớp liên hồi …tưởng chừng như tiếng gào thét uẩn uất của Hùng Anh đâu đó…thật là buồn !!!

Trương Văn Danh , thằng bạn láng giềng từ thuở còn thơ ….thằng bạn học nối khố từ thuở lên 5 …kỷ niệm cuối cùng của Tôi với Danh là trong một lần về thăm quê hương …tại một khách sạn mà lúc đó Mai Văn Minh đang làm giám đốc và Cheng Linh thì làm thư ký …trong căn phòng thuê …chỉ có Tôi và Danh …hai đứa thức trắng đêm kể chuyện đời …Khi trở qua Mỹ được vài tháng thì bạn bè cho hay tin Danh đã qua đời …Danh đã có những lời trăn trối với Tôi trong lúc hàn huyên tâm sự …nhưng Tôi không ngờ cơn bạo bệnh đã kéo Danh ra đi sớm như vậy . Với Tôi …cuộc viếng thăm vợ và con của Danh mới thật là gây nhiều ấn tượng đau lòng đến người thăm viếng . Tìm được căn nhà xiêu vẹo như cái ổ chuột …nơi mà vợ của Danh đang nhọc nhằn và khổ cực vì lo sinh kế cho gia đình …vợ của Danh …một góa phụ tuổi vẫn còn trẻ mà vẫn ở vậy nuôi con …nói chuyện như đã tàn lực không còn sinh khí …căn nhà thật là nghèo …không làm nổi một bàn thờ cho Danh và chẳng có được một cái ghế đẩu để mời khách ngồi …hai đứa con tuổi còn thơ thì một cháu lại bị tật nguyền bẩm sinh . Bùi Kế Nhàn …với khuôn mặt thật cương nghị từng trải với bao sóng gió của đường đời …thế mà cũng không cầm nổi nước mắt mà phải đi ngoài . Riêng Tôi …những gì nghe được từ bạn hữu sau khi Danh tạ thế …những gì thấy tận mắt trong cuộc thăm viếng ..Tôi nhận thức rằng Vợ và Con Cái của Danh rất cần sự giúp đỡ vật chất cũng như tinh thần và cần giúp thật sớm trước khi vợ của Danh có thể bị kiệt sức ngã gục trước dòng đời. Nhân đây Tôi thiết tha kêu gọi các bạn trong khối lớp …các bạn đang may mắn có một cuộc sống ổn định …nhất là các bạn đang định cư ở hải ngoại …đây là lúc các Bạn bày tỏ sự kính Thầy Cô ..thương Bạn Bè …khối lớp chúng ta bây giờ đã có ban chấp hành rồi …có chỗ để các bạn liên lạc hầu thể hiện tấm lòng của các Bạn.

Giờ phải kể chuyện ông Thần Lùn một chút ( Phong Lùn ) …chuyện Phong Lùn đơn thuơng độc mã về tới Việt Nam thì ngay cả Trí nhà ta đây.. phải nghiêng đầu bái phục …Viết như vậy tất nhiên là hiểu Phong Lùn đã quý mến Tôi và Bạn hữu rất nhiều nên đã đóng cửa cơ sở làm ăn hai tuần lễ và cũng thành công thuyết phục được “hiền thê” cấp sự vụ lệnh đi phép …một sự kiện mà không phải anh chàng trai “xứ khách” nào cũng làm được .
Phong Lùn về Việt Nam sau Tôi hai ngày …Nhàn phải nghỉ làm một ngày để cùng Tôi lái “xe hộp” nhà lên Sài Gòn đón Ông Thần Lùn . Ngoài cổng phi trường TSN …Tôi và Nhàn đứng nắng đội mưa mấy tiếng đồng hồ mà chẳng thấy Phong Lùn xuất hiện …Tôi thấy sự bồn chồn và cả ngay sự kiên nhẫn trong sự chờ đợi của Nhàn …chàng Nhàn làm quan đã khá lâu nên bao giờ cũng ngồi trong văn phong làm việc mà máy lạnh chạy mát ruợi …Nhàn nói với Tôi ..” Nói thiệt với ông nha …dù là ông nào …mấy chục năm nay chưa bao giờ mà Tôi cực khổ phải chờ đón như vậy …. “xổ nho”.. thằng này làm Tôi mệt thiệt …lúc nắng lúc mưa mà chẳng có chỗ để che mưa trú nắng …vừa than vừa cười mà mặt Nhàn thật dễ thương ..Nhàn và Phong Lùn có một thời gian khá dài là bạn rất thân với nhau . Tôi biết Nhàn rất sốt ruột và cả Tôi cũng sốt ruột nữa nên phải nghĩ cách nói chuyện tiếu lâm cho đỡ buồn … thật tình là sau khi biết mấy chuyến máy bay đến sau chuyến của Phong …hành khách đã ra hết rồi thì Tôi cũng hơi teo “bugi”… Phong Lùn phải gặp “sự cố” bên trong là cái chắc … có lẽ hải quan đã phát giác Phong Lùn đem về 24 quyển kỷ yếu mà không khai báo ..hiện giờ đang bị công ăn hình sự hỏi cung … nếu sự kiện thật sự như vậy thì cũng khá phiền cho người kẹt bên trong và kẻ đang chờ bên ngoài …lòng thì lo lắng nhiều nhưng cũng phải nói chuyện tiếu lâm với Nhàn cho bớt lo…
Tôi kể cho Nhàn biết là Phong Lùn có mang về 24 quyển kỷ yếu và có thể đang bị thẩm vấn bởi công ăn rồi Tôi nói với Nhàn như thế này : “Ê…Nhàn …Ông biết giờ này Phong Lùn đang như thế nào không ? Nó đang khóc lóc năn nỉ mấy thằng công an …nói là thằng bạn cà chớn Nó gạt em …Nó nói là thùng đồ đựng toàn mấy trái Hồng Dòn …Nó còn nói đem mấy trái Hồng Dòn về Việt Nam …khi đi hat karaoke rồi cho mỗi em một trái là mọi thứ đều được free hết, em tưởng thiệt…hu ..hu.. thằng bạn của em về Việt Nam trước em hai ngày …em biết Nó đang chờ đón em ngoài cổng …hu…hu….nếu các Anh không tin …em dẫn mấy anh ra chỉ ngay cái bản mặt Nó …mấy anh bắt Nó mà tha em …hu…hu… nhưng trước khi tha em …cho em đá thằng bạn cà chớn em vài cái cho đỡ tức nha…hu…hu…” Nói thì nói nhưng Tôi vẫn lo ...nhưng rồi Ông Thần Lùn xuất hiện , đi lon ton ra cổng mà như không biết hai thằng bạn đội nắng chịu mưa mấy tiếng đồng hồ chờ Nó …hỏi ra thì anh chàng quên deo mắt kiếng cận nên tìm hoài không thấy mấy thùng đồ của mình …nghe mà muốn đục Nó một phát.
Nhàn và Phong Lùn phải nói là hơn 25 năm không gặp …nên trong sự vui mừng tái nạm thì cũng có một chút xíu bỡ ngỡ ở vài phút đầu …sau đó nói chuyện …tiếng Tàu …tiếng Tây là tuôn ra tự nhiên như thuở cùng nhau bố ráp “chợ trời” …hi..hi..

Chuyện đón Phong Lùn coi như xong …cái nóng đã tan , cái lạnh đã biến , cái tức đã ngưôi thì cái đói lại trồi ra …sáng giờ chỉ mới cà phê cà pháo nên Tôi và Nhàn phải kiếm đồ dằn bụng trước khi xuôi Nam về quê cũ …gọi phone nói Huỳnh Kim Bảng nhớ ăn mặc chỉnh tề ra một nhà hàng lịch sự để gặp khách quý trở về từ cõi âm binh …sẵn dịp Tôi cũng mời vợ chồng anh chị Thông là thân quyến trong gia đình và cũng là chủ nhân hệ thống công ty điện tử Tiến Đạt ở Việt Nam . Bữa ăn có 6 người ..kêu món nào thì cũng vừa cho 6 người ăn …nhờ chị Thông có kinh nghiệm và có tâm hồn ăn uống …món nào gọi cũng ngon …vì ngon quá nên ông Thần Lùn tự nhiên như người Hà Lội …một mình mà đớp cả ba bốn phần ăn …ai cũng tức cười ..tuy nhiên ai cũng no bụng . Trên đường xuôi nam về quê cũ , Tôi đề nghị Nhàn ghé Ngã Sáu Sài Gòn chơi vài ký thịt rừng ..…tối nay ban tham mưu gặp nhau bàn vấn đề chương trình văn nghệ …dợt văn nghệ thì phải có thức ăn ngon và đặc biệt là uống beer “sịn” lai rai bàn chuyện hát hò trong ngày họp bạn.

Viết thêm , riêng cá nhân tôi về Việt Nam chuyến này thì hành trang thật quá ư là đơn giản …chẳng mang theo một quyển kỷ yếu nào vì Tôi đã gởi cho Phong Lùn 24 quyển để Phong mang về ..phần nơi Tôi …hành trang là hai thùng đồ …mỗi thùng nặng hơn 70 pound chỉ chứa toàn là beer Bud mà mua được giá “on sale” . Tôi mang về đãi các bạn … bên Việt Nam rất hiếm ..lại là mặt hàng xa xỉ phẩm …chỉ một vài nhà hàng ở Sài Gòn mới có mà chém. một chai gần 4 mỹ kim .

Về tới Vũng Tàu , đầu tiên là Phong Lùn trình diện Nhạc Mẫu …được dăm ba phút là xin kiếu để theo bọn Tôi về nhà của Nhàn . Đã thu xếp trước …bạn bè chân tình có mặt ở nhà Nhàn khá đông …thức ăn ngon …beer “sịn” rồi ca Nhạc Vàng …ai mà không thích. Tôi có mang về 4 disc nhạc dạng karaoke …gồm những bản nhạc tự chọn lọc thâu âm ..gân khoảng 100 bài hát quen thuộc để các bạn dễ dàng chọn được bai ưa thích của mình, bạn Được với khuôn mặt thật phê …ca một mình ..ca ké với người khác liên tục nhiều bản nhạc thật là Vàng đến nỗi Tôi phải ngạc nhiên … Đêm hôm ấy …tại nhà Nhàn ..đã để lại nhiều hình ảnh kỷ niệm khó quên nơi bạn hữu.

Hầu như ngày nào Nhàn cũng đưa Tôi đến Dic Star …hai đứa nhâm nhi beer nói chuyện tổ chức ngày họp bạn . Mọi công việc gần như sắp xếp xong xuôi …nhưng Tôi cảm nhận như vẫn còn thiêu thiếu một cái gì đó mà không nghĩ ra từ mấy ngày qua. Đứng trên sân thuợng của nhà hàng …nhìn tư lự xuống bãi biển Bãi Sau thật đẹp và con đường với cây dài bóng mát …chợt Tôi khựng lại với mầu đỏ tuyệt đẹp của một cây Phượng Vĩ mọc bên lề đường … đây rồi …đây là cái mà Tôi cảm thấy thiêu thiếu từ cả mấy ngày hôm nay . Việc trang trí hoa lá cành thì giao cho khách sạn và ho sẽ trang trí theo ý chúng tôi ..Việt Nam có nhiều hoa …giá thì thật rẻ …cả hoa Lan cũng vậy . Thế là Tôi xin gặp anh quản lý phụ trách việc tiếp tân để nói rằng “ Ngày mai là ngày bạn bè chúng tôi họp mặt , ngày bọn học trò chúng tôi năm xưa gặp lại nhau để kỷ niệm 40 năm , Tôi muốn phần trang trí phải đượm nhiều Hoa Học trò …mà hoa học trò là Hoa phượng …giờ nay hoa phượng đang nở rộ khắp nơi …Anh cho lính của Anh đi hái trộm hoa phượng càng nhiều càng tốt để dùng vào phần trang trí dùm chúng tôi …anh chàng quản lý chắc hẳn phải ngạc nhiên và cũng phải thích thú …hái trộm thì dễ , khỏi tốn tiền mà còn được tính tiền như giá hoa Lan .

Ngày họp mặt rồi phải đến ..Nhàn và Lý Nga chắc hẳn lo âu rất nhiều …nhưng gì thì mọi quyết định cuối cùng cũng là từ chúng tôi . Tôi phải hạn chế việc uống beer và nói nhiều để khỏi bị kiệt sức ngã bệnh. Các bạn ở Sài Gòn và các tỉnh xa hầu hết đều về Vũng Tàu từ một đến hai hôm trước ngày họp mặt . Huỳnh kim Bảng rất bận rộn với tiệm bán “hủ tiếu” cũng phải từ giã hiền thê về Vũng Tàu trước hai ngày …Bảng chịu trách nhiệm quay phim trong ngày họp bạn …một công việc mà chẳng ai thích cả . Tôi luôn hỏi Nhàn và Lý Nga những ai chưa trả lời và trả lời là bận bịu không có mặt . Sự vắng mặt của Thu Dung vào giờ phút chót là cả một vấn đề …mỗi lần họp bạn ở Vũng Tàu …các bạn như Cheng Linh hay Bạch Liên hay Võ Cường thuờng quá giang xe nhà của Thu Dung về Vũng Tàu …bây giờ có tin rằng thân phụ của bạn Dung đang trọng bệnh nguy kịch nên Dung không thể về Vũng Tàu được lần này . Tôi phải phone nói chuyện trực tiếp với Dung …thuyết phục Dung là cố gắng ngày mai đi Vũng Tàu họp bạn …thật là ưu ái với bạn hữu …ngày hôm sau Dung về Vũng Tàu để chung vui cùng bạn bè . Giờ đây đang ngồi viết những dòng chữ này …Tôi rất trân trọng và quý mến bạn Dung đã thật ưu ái với bạn hữu thật nhiều …vì khi Tôi trở qua Mỹ được có vài hôm thì nhận tin thân phụ của bạn Dung vừa tạ thế . Ngay cả thầy Thám …thầy đã về Vũng Tàu được vài hôm …thế mà đúng ngay hôm hội ngộ thì Thầy bị lên cơn mệt …Nhàn phone cho Thầy …rồi Lý Nga phone cho Thầy mà Thầy vẫn từ chối vì Thầy cần nằm nghỉ …chúng tôi muốn nán cho thầy Thám đến rồi mới bắt đầu khai mạc Ngày Hội ngộ …Tôi lại phone nói chuyện với Thầy …khi Thầy đến thì chúng tôi cũng vừa bắt đầu khai mạc được đôi ba phút .

Ngày Hội ngộ … hầu hết các bạn hữu cùng khối lớp đã đến , một vài bạn nam cho là một ngày thật đặc biệt nên ăn mặc thật chỉnh tề …cả những bạn nữ …nhất là các bạn có vòng số hai còn khiêm nhường thì xuất hiện với tà áo dài thật tươi mát . Mọi bạn hữu đều được BTC gắn huy hiệu THVT và huy hiệu riêng cho khối lớp thật đẹp . Tôi đứng ở “cuối phố” nhìn các bạn thật là vui vẻ mà thật ấm lòng . Bạn hữu ríu rít kêu gọi nhau ..đùa giỡn với nhau …những giọng cuời thật dòn giã , nói như thầy Nguyễn công Minh “các em nói chuyện như chợ vỡ” . Tôi gặp được vài bạn học đã không gặp nhau từ năm 1972 …từ năm mà Tôi rời ngưỡng cửa nhà trường để bước vào cuộc đời quân ngũ . Trên sân khấu thì vẫn chưa có Ai lên để có đôi lời và tuyên bố khai mạc ngày hội ngộ …dưới sân khấu thì học trò nói chuyện như chợ vỡ …rồi tiếng chợ vỡ thưa dần …rồi tắt hẳn chỉ còn giọng hát của Trần Thị Minh Tâm …Minh Tâm ..tay cầm microphone vừa ca vừa yểu điệu khoan thai lên sân khấu với bản nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị .. thời gian như lắng đọng hay đúng hơn như chợt dừng lại ..chỉ trong chốc lát …Tôi đã nhìn trộm được vài bạn hữu nước mắt đã nhạt nhòa …một vài bạn đã gục đầu xuống bàn dăm ba giây mau lẹ lau nhanh dòng lệ sắp rơi . Hát bài Ngày Xưa Hoàng Thị … Minh Tâm đã làm tất cả mọi người chạnh lòng…Minh Tâm ca đã hay và hôm nay Minh Tâm đang hát một bản nhạc hay nhất cho cuộc đời của mình để tặng Thầy Cô và bạn hữu . Tiếp theo sau Minh Tâm …với cương vị là trưởng bạn tổ chức Ngày Hội ngộ 66-73 ..bạn Bùi Kế Nhàn từ tốn lên sân khấu có đôi lời . Xưa nay Tôi gặp Nhàn toàn là ở ngoài đường hay trong quán nhậu nên chỉ thấy sự bình dị và đơn giản nơi Nhàn .. Sao hôm nay thấy Nhàn đẹp trai hẳn ra …trắng trẻo thêm ra và mặc đồ thật là đẹp và lịch sự . Anh chàng không chịu nói ngay mà còn làm vẻ nghiêm trang trầm ngâm làm mọi người hồi hộp coi Nhàn sẽ nói gì ..Nhàn ứng khẩu đôi lời với các Thầy Cô và bạn hữu …nói đến ý nghĩa của ngày Hội ngộ …nói đến tình bạn hữu cùng khối cũng như nói đến tâm tư của Nhàn mong muốn rồi đây mỗi năm chúng ta sẽ kéo về đây để gặp nhau …sẽ kéo về mãi mãi cho tới ngày sức lực kéo về hết nổi thì lúc đó chúng ta tuyên bố là chấm dứt …có những tràng vỗ tay khen thuởng cách ứng khẩu dí dỏm nhưng đượm đầy tình nghĩa bạn hữu của Nhàn . Với cương vị là trưởng bạn tổ chức …Nhàn mời bạn Lê mình Châu lên sân khấu đại diện bạn hữu khối lớp và cũng là đại diện cho chs toàn trường THVT vào niên khóa 1972-73 có đôi lời tâm tình .

Lê Minh Châu …biệt danh là Châu Đen từ thuở còn thơ.. tự thú nhận là có tật nói dài mà lại nói dai …nhưng bạn Châu đã chứng tỏ cái nói dài và dai của bạn Châu rất thành công …Châu đã ứng khẩu tâm tình với Thầy Cô và bạn hữu bằng một bài diễn văn khá dài ..dạt dào cảm xúc người nghe cũng như bộc lộ được nỗi chân tình của Châu đối với Thầy Cô và bạn hữu . Ngay cả Tôi , một kẻ đã có sự lấn cấn nghiêm trọng với Châu Đen từ nhiều năm qua mà sau khi nghe những lời tâm tình của Châu đã để lại cho Tôi nhiều cảm thông và cảm mến sau này . Rồi Thầy …rồi Có …rồi bọn học trò chúng tôi thay nhau lên sân khấu tâm tình …kể chuyện …hát hò với nhau . Phải nói bọn học trò chúng tôi dành nhau lên hát …cứ như sợ rồi đây sẽ hết giờ mà chưa đến phiên của mình.


Tới phần văn nghệ là tôi phân Phong Lùn trổ tài kinh nghiệm học hỏi nơi Xứ Người …. Lên Sân khấu …xa nhà nên mạnh miệng …Phong nói về chuyện nay ..được gặp Thầy Cô …được gặp các bạn bè …rồi được gặp cả những bạn tưởng chừng sẽ không bao giờ được gặp …tới chỗ này anh chàng Phong ngẫu hứng chơi luôn là được gặp cả “người năm xưa” .
Phong Lùn điều khiển chương trình hát hò thật điệu nghệ …say mê đến nỗi tưởng mọi người là khán giả luôn ..hi..hi… Phong đã ca bài “Sầu Đông” thật điêu luyện để giúp vui chương trình văn nghệ . Bầu không khí đã diễn ra thật cảm động xen lẫn sự nào nhiệt vui tươi .. máy chụp hình digital thay phim chụp loạn xà ngầu . Tấm tranh thật to làm bình phong trên sân khấu là được chiếu cố nhiều nhất . các bạn đã đứng trước bức tranh chụp hình rất nhiều …từ Thầy Cô đến bạn hữu …mọi người đều công nhận là bức tranh thật đẹp và nhiều ý nghĩa . Nhân tiện đây . khối lớp 66-73 gởi lời cám ơn đến bạn Trần văn Đức ( là bạn của Tôi ) đã phác họa một bức tranh thật đẹp tặng cho chúng tôi và hoan hô anh Bùi Kế Nhàn đã có công tìm chỗ phóng họa bức tranh thật to …thật rõ …thật đẹp mà giá lại thật rẻ .


Một tiết mục cũng đã gây bất ngờ và thích thú của tất cả mọi người . BTC đã cho chiếu một đoạn phim thâu sẵn tại tư gia của thầy Nguyễn công Minh đang định cư ở Hoa Kỳ ..thầy Minh và Cô Út đôi lời với các bạn đồng nghiệp ..với bọn học trò chúng tôi và nhất là bọn học trò hay phá phách . Thích nhất là lúc Thầy Cô nhắc đến tên họ các học trò mà Thầy Cô nhớ …nghe Thầy Cô xướng tên học trò mà suông sẻ như đọc chơi loto …chúng tôi hồi hộp vì sợ Thầy Cô quên tên mình là quê một cục …vài bạn gái khi nghe Thầy Cô xướng đến tên mình thì bẽn lẽn như ‘bé vòi kẹo mẹ”.
Mục bán vé số gây quỹ cho khối lớp thì giao cho Ân Minh Chí ..với sự hỗ trợ của Đức Bida …anh chàng Đức đã làm mọi người ngạc nhiên thích thú vừa đi mời mua vé số mà hát bài “xổ số kiến thiết” một thời của nhạc sĩ Trần văn Trạch .

Như đã bàn thảo và dự liệu trước của bạn tổ chức …Nhàn và Tôi thấy khí thế vui nhộn của bạn hữu … bạn Nhàn đã lên sân khấu nói lên sự nhu cầu tình bạn hữu của khối lớp cần được duy trì trong tương lai và chúng ta có cần ra đời một ban chấp hành cho khối lớp hay không ? ai ai cũng đều hoan hô và dong ý khoi 66-73 cần sự ra đời một ban chấp hành . Một Ban chấp hành ra đời mau lẹ trong một thời gian kỷ lục và được đồng thuận bạn hữu tín nhiệm 100/100. Bạn Hàn Kinh Luân ..không biết hát …không biết kể chuyện cũng lò mò lên sân khấu …tay cầm micro …tay cầm quyển kỷ yếu vừa được tặng …giọng thật xúc động ..cung cách thật trân trọng nói “đây là một ngày thật tuyệt vời của khối lớp chúng ta “. Bạn Đỗ Vũ Tường …lần đầu tiên xuất hiện trước bạn hữu từ ngày 30-04-75 …vài ngày sau đó đã email cho Tôi “ một buổi họp mặt bạn bè rất cảm động …đã có những lúc Tường trốn ra ngoài để khóc trộm “ .


Dư âm Ngày Hội ngộ 15-07- 2006 chắc chắn sẽ in sâu trong lòng những người hiện diện …Tuy nhiên kỷ niệm nào …hình ảnh nào cũng sẽ bị nhạt phai theo dòng đời … rồi quên dần theo tháng ngày bóng xế … Ban chấp hành sẽ cố gắng hoàn tất DVD kỷ yếu 66-73 để ra mắt các bạn hữu vào kỳ hội ngộ đệ nhị chu niên dự trù vào mùa Hè năm 2007.

Trích một đoạn trong email bạn Phạm Thị Thu Dung gởi cho tôi sau ngày hội ngộ: " Hôm 15/7 về tham dự ngày hội ngộ 40 năm, Dung thật sự bồi hồi, kỷ niệm ngày xưa cứ miên man trào dâng, nhớ thầy, nhớ bạn nhớ lớp đã làm lòng Dung chùn xuống ...nhất là khi nghe tâm sự chay bong của Trí về ý nghĩ và bằng cố gắng của 2 vợ chồng để thực hiện ý nghĩ ấy bằng hiện thực . Dung xin cám ơn....vì nhờ thế mà giờ đây trong đầy ấp kỷ niệm ngày xưa thì bây giờ mình lại có thêm được 1 kỷ niệm đẹp của tuổi đã về chiều..nhìn bạn bè người thành công, người thất bại, người còn đây, người nằm xuống để nghiền ngẫm cuộc đời.. Cám ơn các bạn ...cám ơn những người tổ chức ..đã bỏ công sức, tiền của để cho Dung ..cho các bạn hữu 66-73 hưởng được những tình cảm nòng ấm mhất của cuộc đời . Dung cũng đã tệ thật , chỉ có về để có mặt mà thôi ...chẳng phụ giúp được gì mà cũng có người gọi phone năn nĩ ...như thế mới thấy mình nhỏ bé và có lỗi với bạn bè..."

Little Saigon , ngày 14 thằng 9 năm 2006
Pham Gia Tri

Phụ Chú:
- BTC cám ơn sự hiện diện của thầy Lê Quốc Hùng , nguyên là hiệu trưởng trường Trung Học Phổ Thông Cấp III ( hậu thân của trường công lập Trung Học Vũng Tàu ).
- Cám ơn thân hữu Pham Thi Da ( 65-72) đã đến chia vui ...tặng hoa và đóng góp trong phần văn nghệ .
- Cám ơn thân hữu Thanh Thuy va phu quân đã đến chia vui và hỗ trợ tài chánh

 

Video Clips

Trần Thị Minh Tâm.

Bùi Kế Nhàn.

Lê Minh châu.

Cô Rặc.

Cô Hải

Cô Yến.

Hàn Kinh Luân.

Trần Phong.

Lại Hồng Sơn.

 



1