Yêu

Yêu là chết ở trong lòng một ít,

Vì mấy khi yêu mà đã được yêu.

Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu

Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt

Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu,

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!

-Yêu là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,

Những người si theo dõi dấu chân yêu.

Và cảnh đời là sa mạc cô liêu,

Và ái tình là sợi dây vấn vít.

Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Xuân Diệu

Trích từ tập Thơ Thơ 1939



Yêu

Yêu là nhớ thẩn thờ qua mây gió,

Nao nao buồn, cười khóc nổi bâng quơ.

Trông ngày mai đem đến chuyện không ngờ,

Sợ nơm nớp vì những điều thổ lộ

Yêu là thấy cả người rung tựa lá,

Môi thiết tha, e ấp chẳng nên lời.

Mắt ngập ngừng, và lòng ở chơi vơi,

Tay bối rối, và tia nhìn vội vã.

Nâng niu gối để mơ thầm hơi bóng,

Chút hương thừa, đôi nét chữ vu vơ,

Thư dợm trao; người lắm vẻ bơ thờ,

Ôm gối lạnh mân mê tình trong mộng.

Mắt nhung đẹp khéo rụt rè lắm đấy!

Ngại ngùng chi lời ướm buổi sơ giao?

Đã khó chung cùng một giấc mơ đào,

Sao không đọc ý gì trên trán ấy?

17-04-1941

Nguyễn Văn Cổn

Nước Tôi



Yêu

Yêu là yêu, là nhạc lòng lên điệu

Là tâm hồn ghi khắc bóng hình ai.

Là nhớ nhung, mơ mộng suốt đêm dài,

Là chờ đợi bước chân người yêu mến.

Yêu là mắt nhìn nhau đầy âu yếm,

Môi ngập ngừng mà chẳng nói nên câu.

Lúc gần nhau quên vạn nỗi u sầu,

Và thấy cả cuộc đời lên sắc thắm.

Ái Trinh



Yêu

Yêu là mơ trong mơ,

Là giai điệu thầm kín,

Là mộng tưởng xa vời,

Là huyền thoại ánh trăng,

Là miền đất hoang lạc,

Là thiếu nữ đơn sơ,

Là nhạc hoa thanh khiết,

Là bão tố quay cuồng,

Là trinh nữ thân trần,

Muôn sắc màu ảo ảnh,

Là lệ trào sướng vui,

Là khúc nhạc không lời.

Igor Saveryanin

Trần Ngọc Vui dịch

1