|
Ðà Lạt Thương Nhớ
Có con đường mùa hạ Dẫm những chiều bóng mây Có một đôi bướm trắng Chở nhau về qua đây Anh thương nơi em qua Những sương chiều mưa tới Dẫm đường xa nắng dại Chuyến phà con nước dâng
Giấu trong tờ thư củ? Ngõng nghịu những cơn mưa Chút tình ngây đấm ấy Cuốn theo tà áo xưa Em xao xuyến trong lòng Nhớ về thành phố củ Mùa thu vắng đường phố Lá bay đầy lối qua Thành phố nào em qua Ðà Lạt chiều thương nhớ...!!! **June 29,1998.**
Mùa Hoa Phượng Nở
Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ Ðời anh lưu lạc tự bao giờ Ði đi .. đi mãi nơi vô định Tìm cái phi thường cái ước mơ Ở chốn xa xưa em có hay Nắng mưa đã trải biết bao ngày
Từ dạo ấy anh ra đi Ngoài sông không gió thoảng Hoa Ðào vắng mùi hương Tiếng dương cầm nay vắng bật Dường tan trong đám sương khuya
Thoảng về nơi xa xưa Lá vàng bay đầy trước ngõ Mấy lượt thu về em có hay Mấy lần ngậm ngùi em có biết ? Thấp thoảng từng đêm trong giấc ngũ Nhớ về em từ dạo ấy năm nào..!
**Aug 8,1998.**
Cảm Ơn Con Gió Vô Tình
Cảm ơn con gió vô tình
Mang bài thơ đến kề bên chân nàng
Lạy trời khoang chớ vội vàng
Tôi đi xa hãy khẽ khàng nhặt lên
Xin em hãy đọc thật êm
Lời thơ tôi mõng như viền áo ai
Xin em đừng nhết môi cười
Thơ tôi đỏ mặt ngượng hoài hôm sau...
Xin em đừng quẵng đi mau
Thơ tôi chắc sẽ đau sầu lặng thinh
Cảm ơn cơn gió vô tình
Giúp tôi khỏi đứng một mình trước em.!
|
|